Mùa hoa sen tháng 6 đã đến rồi, đọc ngay những bài thơ về hoa sen trắng, sen hồng, thơ lục bát về hoa sen hay nhất dưới đây để đăng khi chụp ảnh sen bạn cho thêm phần nghệ thuật bạn nhé.
- Những bài thơ về hoa sen hay nhất
- Vịnh liên hoa
- Sen quê Bác
- Góp hương vào mùa hạ
- Liên ta
- Hoa Sen – Nguyễn Tâm
- Hoa Sen Trên Bùn
- Hoa Sen – Dương Thế Quang
- Lá sen xanh
- Sen hồng
- Gió thổi lá sen
- Hồ sen
- Hồ sen
- Cỏ hoa thì thầm
- Tâm sen
- Sắc sen
- Sen xanh
- Bích Liên
- Bài thơ về hoa sen dâng Phật ý nghĩa nhất
- Sen hồng – Trần Lực
- Hoa Sen – Trần Bảo Kim Thư
- Hoa Sen
- Hoa Sen – Vũ Đình Phận
- Hoa Sen – Nguyễn Khắc Thiện
- Hoa Sen
- Vượt bùn đen
- Sen kinh Phật
- Sen tụ thiền
- Hoa Sen Tám Cánh
- Lục địa tiên
- Vãn cảnh đầm sen
- Hái hoa sen
- Búp sen hồng
- Những bài thơ hay về hoa sen trắng
Những bài thơ về hoa sen hay nhất
Vịnh liên hoa
Gần bùn mà chẳng nhiễm hôi tanh,
Trinh khiết như sen ai dám tranh.
Giếng ngọc luôn còn hướng đến cội,
Trời quang gió mát sắc hương thanh.
Tâm thơm cùng với lan là bạn,
Nhị trắng vui sao bướm lượn quanh.
Đích thị bông hoa quân tử nọ,
Liêm Khê từng luận nức thanh danh.
Sen quê Bác
Tác giả: Trần Hữu Thung
Nắng toả đường sen, cây toả xanh
Chim bay chuyền cánh, hót chuyền cành
Gặp mùa sen nở ao quê Bác
Ôi sáng tháng Năm, sáng mát lành
Sen giữa lòng ao, sát mặt đường
Có sen ao bỗng hoá thành gương
Ríu ran đàn cháu quanh soi bóng
Hương trẻ, hương sen, quyện mến thương
Sen đẹp soi mình mặt gương ao
Gợi về một thuở đọng ca dao
Sen từng nhắc nhở người trong, đục
Bông trắng, lá xanh, hương ngọt ngào
Bông sen đẹp nhất hồ Đồng Tháp
Ai đã nâng niu kính tặng Người
Từ độ Thành Sen chung đất nước
Toả khắp nhân gian, mọi cuộc đời
Sáng nay cháu lại về quê nội
Bác ơi! Sen cũng nở trắng ngần
Nắng hè sao lắm bâng khuâng nhớ
Bát ngát đất trời, bát ngát xuân…
Hoa sen – Vũ Hoàng Chương
Kiều trang phơi phới gót thanh tao
Đưa đón thời duyên mặc lý đào
Nhụy một khuôn vàng gương náu bụi
Cánh ba tầng ngọc tháp vươn cao
Lòng kia vẫn thẳng dù vương vít
Hương ấy càng xa lại ngạt ngào
Biết mặt gió xuân từ mấy độ
Mà hoa quân tử ý chưa trao
Góp hương vào mùa hạ
Nguyễn Hoàng Sơn
Suốt mùa đông giá buốt
Sen ngủ say trong bùn
Mây màu chì, gió bấc
Con sóng chừng cũng run
Tháng Giêng hoa đào nở
Cùng người vui đón Xuân
Tháng Hai hoa gạo đỏ
Hoa xoan rơi tím vườn
Nước dần dần ấm hơn
Tháng Ba về rồi đấy
Trời cử cô mưa rào
Đến gọi sen thức dậy
Đầu tiên là lá nổi
Thả diều trên mặt ao
Búp non xuyên thủng nước
Nụ sen hồng nhô sau
Nụ chưa nở ngay đâu
Chừng như còn ngại rét?
Hẳn nhà sen rất giàu?
Bao nhiêu là áo đẹp!
Một hôm mưa vừa tạnh
Nước dềnh lên rất đầy
Tiếng chim ca lanh lảnh
Trời xanh và mây bay
Ông mặt trời đỏ gay
Gió qua không lạnh nữa
Sen cởi tung áo màu
Góp hương vào mùa hạ.
Gốc sen dầm trong nước
Nên hương sen mát lành
Vô tình đôi cánh rụng
Gió thả thuyền lênh đênh…
Liên ta
“Tâm sen” hai chữ dành dành.
Ai đem dụng ý mà thành sâu xa !.
Xin đừng coi nhẹ đài hoa.
Tìm trong vị đắng được đà thanh cao.
Tác giả: Phan Huy Hùng
Sớm mai nào Hồ Tây cũng có sương
Nắng lên rồi đó đây còn bảng lảng
Thuyền ai đó trong đầm sen thơm ngát
Người lẫn trong hoa cho hoa đẹp bội phần.
Bàn tay ai đưa đón những búp sen
Nắng chiếu qua làn sương hồng lên như lửa
Lửa chuyền lên môi lửa chuyền lên má
Cho nụ cười tỏa sáng cả rừng hoa.
Hương sen thơm quấn quýt quyện hương trà
Thơm lây cả tay mình nhớ bàn tay ai ướp
Như tình ai nồng đượm
Với ai kia hay chỉ với riêng mình?
Nhấp ngụm trà lại nhớ nụ cười xinh
Dáng thon thả in hình trong bóng nước
Và búp sen hồng trong búp tay em hồng rực
Một thoáng thôi… vương vấn mãi trong lòng.
Tác giả: Nguyễn Thành Lợi
Dáng Sen một búp mịn màng,
Dáng Em, thanh tú, nhẹ nhàng rất duyên!
Sắc sen hồng thắm, khôi nguyên,
Sắc Em hồng mát, thuyền quyên mặn mà!
Hương sen thơm ngát đậm đà,
Hương Em thương nhớ như là hương cau!
Dù cho năm tháng qua mau,
Sen hồng vẫn thắm, xa nhau vẫn về!
Diễm lệ đâu bằng những đóa sen
Đà vươn mãnh liệt trước chua phèn
Bình minh núi thẳm nâng đài dậy
Tiên cảnh mây hồng đón sắc chen
Khiết bạch thanh cao nào ngại khó
Chân như bổn tánh chẳng lo hèn
Duyên phần lạc lối trong phàm tục
Để mãi cho đời quyến luyến khen.
Hoa Sen – Nguyễn Tâm
Mảnh khảnh thân em ở dưới ao
Khi thì áo trắng lúc hồng đào
Bên trong màu yếm vàng hanh nắng
Váy rộng xòe xanh gió lao xao
Xuân đến bao cô khoe sắc thắm
Hè về một bóng em đổi trao
Thanh tao bùn nước không nhơ bẩn
Thuần khiết hương thơm nhẹ ngọt ngào!
Hoa Sen Trên Bùn
Tác giả: Sông Lam
Hoa đời cậy lửa thoát bùn đen
U ẩn nỗi lòng mang chịu tiếng hèn
Êm ấm dương phàm đâu thích hưởng
Ngọt ngào cõi tạm chẳng cần chen
Hàng ma diệt ác dùng tâm tuệ
Ẩn mệnh vùi thân dõi ánh đèn
Nguyện gửi nhờ nương thuyền Bát Nhã
Xa lìa ảo mộng sáng hồn sen.
Hoa Sen – Dương Thế Quang
Nếu ai có hỏi loài hoa nào đẹp nhất
Tôi sẽ trả lời đẹp nhất đóa hoa sen
Không khoe sắc như loa kèn, phượng vĩ
Cũng chẳng quý phái như dạ lý, hải đường
Hoa sen sống đơn giản giữa đời thường
Trong ao nước bên đường làng quê êm ả
Mặc dòng đời luôn quay cuồng hối hả
Chốn bùn lầy hiên ngang dáng đứng một loài hoa
Nếu ai hỏi hoa gì tinh khiết thanh cao
Tôi sẽ trả lời không loài nào sánh với hồng sen
Từ chốn bùn đen dân giả thấp hèn
Vươn mình tươi thắm đóa hồng tỏa hương
Tòa sen Phật ngự chốn thiền đường
Trụ ngôi Tam bảo ngàn đời bất ly
Hoa sen hoa của trí huệ từ bi
Vị chúng sinh hoạn nạn độ đời trầm mê
Nếu ai hỏi hoa nào đáng yêu nhất trên đời
Tôi sẽ trả lời yêu nhất đóa ngọc sen
Tên Mẹ hiền là tên loài sen ấy
Nên tôi yêu hoa ấy suốt cuộc đời này
Thấy hoa lòng bồi hồi đầy thương nhớ
Còn vẳng bên tai lời người dạy thuở còn thơ
Nghèo mà sạch tâm hồn không được nhuốc nhơ
Như hoa sen giữa bùn luôn hương thơm tỏa ngát.
Lá sen xanh
Sen hồng lấp ló giữa lá xanh
Cánh Sen e ấp đẹp trọn vành !
Nụ non háo hức vươn nhựa sống
Đầm Sen đôi nét màu thanh thanh !..
Thơ lục bát về hoa sen hay nhất
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh, bông thắm lại chen nhị vàng
Nhị vàng, bông thắm lá xanh
Thiếu nữ đẹp tựa như tranh bên hồ
Lưng trần, yếm đỏ như tô
Nghiêng nghiêng nâng bó sen hồng trên tay
Nhìn em ngơ ngác, ngất ngây
Môi xinh, mũi dọc, tóc mây mượt mà
Làn da trắng nõn, trắng nà
Má hồng, dáng ngọc kiêu sa giữa trời
Mê li tủm tỉm nàng cười
Người, hoa khoe sắc, dạng ngời ý thơ!
Sen hồng
Sen hồng rực rỡ giữa đầm
Dịu dàng, tinh khiết, duyên ngầm đẹp sao
Hương sen dịu ngọt thanh cao
Quyện trong làn gió đón chào ban mai
Tự hào sen sống thẳng ngay
Tự tin gạn đục đẹp thay cuộc đời
Vươn lên từ dưới bùn nhơ
Kiên cường chịu khổ, mọi người yêu Sen.
Gió thổi lá sen
Dập dờn gió thổi lá sen lay
Thuyền con rẽ lối chốn hoa đầy
Gặp chàng cúi đầu cười bẽn lẽn
Muốn ngỏ đôi lời chàng có hay?
Trâm ngọc chợt rơi xuống nước này
Hoa sen đầu đình
Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên cái áo trên cành hoa sen
Em được thì cho anh xin
Hay là em để làm tin trong nhà”
Hồ sen
Hồ sen hoa đẹp ngẩn ngơ
Ngắt về may áo làm thơ tặng người
Áo dài sen trắng tinh khôi
Thướt tha tà áo chơi vơi cõi lòng
Hương sen
Nồng nàn một đóa hoa sen
Đôi tà áo trắng bon chen quện vào
Hương thơm suối tóc ngọt ngào
Thướt tha duyên dáng thanh tao áo dài.
Thả hình dưới nắng ban mai
Ngang qua đọn gió trang đài hờn ghen
Rì rào mấy chiếc lá sen
Mây trời tấm tắc lời khen ngọt ngào.
Cá ngoi lên khỏi mặt ao
Hít bầu khí quyển mà nào có yên
Cua kềnh hạ gọng ngoan hiền
Dường như chìm đắm vào miền đất mơ.
Không gian tĩnh lặng như tờ
Cỏ non mơn mởn ven bờ tươi xanh
Dịu dàng áo trắng tơ mành
Không đều huyết áp thôi đành dừng thơ…!
Hồ sen
Đầy thuyền ăm ắp hương sen.
Uyên ương từng cặp đã quen song hành.
Khắp vùng đầm phá bao quanh..
Một hồ sen thắm lá xanh vui vầy.
Dạt dào trong gió hương say.
Mưa bụi lất phất, lắt lay cỏ bồ.
Khẽ khàng sóng động gió xô.
Mùi hương thoang thoảng câu thơ đượm tình.
Ánh chiều tán nhỏ thêm xinh.
Tình nhân chẳng thấy để mình lẻ loi.
Ba lăng sóng nước ngậm ngùi.
Chỉ lo ướt áo hoa rơi nhạt nhòa.
Người buồn Nam Phố chẳng qua.
Gió Tây vờn liễu, ông già buông câu.
Hương hoa trú ẩn nơi đâu ?.
Dùng dằng chẳng nỡ buông câu giã từ !
Cỏ hoa thì thầm
Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lang thang một tiếng chuông chùa
Sen hồng chợt nở nhớ mùa hạ xưa…
Con đường gầy guộc nắng mưa
Em xa lối ấy, sao chưa thấy về?
Tâm sen
Sen ơi giữ lấy tâm đường
Gần buồn nhưng chẳng thấm vương mùi buồn
Nghĩa ân ghi nhớ bồi vun
Giàu sang không chuộng, khốn cùng chẳng khinh.
Sắc sen
Xin cho sen sắc ngọt ngào
Ơn đời mưa nắng dạt dào tinh khôi
Tiếng cười luôn thắm trên môi
Dáng thanh tâm tịnh, đứng ngồi thoảng hương.
Sen xanh
Nắng tỏa chiều buông cánh mượt xanh
Dưới hồ bông trắng lá không cành
Đêm về gió thoảng thơm mùi nhạt
Ngày lại đượm màu sắc ẩm thanh
(Thơ: Hữu Tài)
Bích Liên
Mặt hồ bẽn lẽn lá chen xanh
Kết tụ đóa hoa chẳng tựa cành
Tô đẹp nhụy vàng khoe Bích ngọc
Vẽ màu bông trắng dưới Thiên thanh
Vịnh sen hồ Hoàn Kiếm
Hồ Gươm sen mới ra hoa,
Cả hương cả sắc ai là không chơi.
Sen tàn lá rách tả tơi,
Quanh hồ lai vãng, ai người tiếc thương.
Nước hồ sen đứng soi gương,
Còn đâu là sắc là hương với đời.
Tủi thân sen lại giận giời,
Cho chi hương sắc, cho người trọng khinh.
Bài thơ về hoa sen dâng Phật ý nghĩa nhất
Sen hồng – Trần Lực
Liên trì vẫn gọi ấy là sen
Chẳng ngại đầm sâu, sợ nước phèn
Sáng đỏ bông ngời đâu phải lấn
Đêm vàng nhụy thắm há cần chen
Thơm đài thoát tục do đời bạc
Ngát nhị xa trần bởi kiếp đen
Giữa áng mây hồng tâm tịnh độ
Liên trì vẫn gọi ấy là sen.
Hoa Sen – Trần Bảo Kim Thư
Chỉ đợi hạ về chẳng thích đông
Búp non phơn phớt trắng pha hồng
Ao bùn chữa vướng mùi trần tục
Cửa Phật chớ phiền chuyện sắc không
Vẹn chữ thanh cao làn gió nội
Tròn câu tiết hạnh vị hương đồng
Ngàn năm nức tiếng trong trời đất
Tinh khiết danh lừng đệ nhất bông.
Hoa Sen
Tác giả: Mr.Smile
Hoa sen sóng sánh làm thinh
Nở ra những đóa hữu tình nên thơ
Trời còn cho hạt mưa thưa
Cho hoa tắm mát thêm đưa hương nồng.
Hoa Sen – Vũ Đình Phận
Mỗi năm vào tiết thu sang
Bâng khuâng tôi thấy sen tàn trong ao
Rã rời cánh mỏng thanh tao
Nhẹ rơi theo những rì rào heo may
Lá xanh tàn héo mỗi ngày
Tong teo mấy cọng hao gầy xót xa…
Ai người say đắm hương hoa,
Thu sang tình có mặn mà nữa không?
Một đời gạn đục khơi trong
Dẫu lìa ngó ý tơ lòng còn vương
Nhụy vàng thanh khiết đưa hương
Tả tơi cánh thắm, chiều sương hạ tàn
Lá xanh bông trắng nhị vàng
Sen ơi! Trải mấy đoạn tràng sầu đau!
Sống cùng tù đọng bùn sâu…
Gần bùn mà vẫn thanh cao rạng ngời
Thu – đông luân chuyển đất trời
Hạ về sen lại ngời ngời sắc hương!
Hoa Sen – Nguyễn Khắc Thiện
Hoa gì mà đẹp bằng sen
Đào thua sắc thắm, hồng ghen kém tình
Từ trong bùn đất vươn mình
Thanh tao tỏa sáng lung linh sắc màu.
Bài thơ về hoa sen dâng Phật ý nghĩa nhất
Bạch thạch liên hoa
Hoa sen đá trắng ai dâng
Sáu lần cúng Phật, đèn nâng trước đài
Sân chùa, rêu đẫm sương mai
Mộng thăm thầy bệnh nằm dài non Tây
Long cung biển rộng bao đầy?
Bên trời, nhạn tháp còn xây mấy tầng?
Khoe mình La Hán giả chân
Xe trâu chưa gặp sao phân thượng thừa
Hoa Sen
Tác giả: Đường Luật – Xướng Họa
Vươn mình tươi thắm đóa hồng sen
Dẫu chịu bùn tanh chẳng lụy hèn
Sống cõi vàng thau đầy cặn bã
Nhưng lòng trắng bạch khó nhơ đen
Mang màu quyến rũ nơi đầm nước
Giữ nét uy nghiêm dưới tháp đèn
Nắng đội mưa dầm thân ngạo nghễ
Hương lồng theo gió tiếng đời khen.
Hoa sen – Liên Hương
Kính Phật xây đài trọn ý sen
Bùn nhơ nước đục lánh tâm hèn
Tơ hồng lúc chết còn vương ngó
Nhụy thắm sinh thời chẳng nhuốm đen
Nắng gội lòng trong sâu tựa bể
Mưa chan dạ thảo sáng hơn đèn
Không màng sân hận dòng đen bạc
Mãi ngát hương thầm nức tiếng khen.
Vượt bùn đen
Tác giả: Tú lang thang
Trong đầm gì đẹp đẽ bằng sen,
Giữa chốn bùn nhơ chẳng phải hèn.
Ngan ngát hương trời khoe áo thắm,
Dịu dàng sắc nước vượt bùn đen.
Nam mô biển lớn thuyền qua bến,
Tịnh độ sông sâu rọi ánh đèn.
Bát nhã đưa người rời bể khổ,
Sen vàng rực rỡ Phật ngời khen.
Sen kinh Phật
Tác giả: Minh Đức Triều Tâm Ảnh
Loài hoa tiết hạnh dị thường
Đêm đêm giữ ngọc, gìn hương cho đời
Trinh nguyên lay động đất trời
Thơm câu kinh Phật, ngát lời ca dao.
Sen tụ thiền
Tác giả: Minh Đức Triều Tâm Ảnh
Kết đài, lá lục vươn lên
Cọng xanh xuyên nước, tụ thiền đầu hoa
Thuyết kinh, nhất đóa nhất tòa
Thơm lừng hương pháp, ta-bà hóa duyên.
Hoa Sen Tám Cánh
Tác giả: Mặc Giang
Hoa Sen tám cánh em mang
Tâm như sáng tỏa trên đàng em đi
Nhìn đời ánh mắt từ bi
Nói năng ký xuất nghĩ suy tỏ tường
Hoa Sen Tám Cánh em nương
Ba ngôi Tam Bảo pháp vương nhiệm mầu
Núi cao hố thẳm sông sâu
Mở lòng trắc ẩn, bắc cầu lại qua
Hoa Sen Tám Cánh thiết tha
Em mang dấu ngọc vào nhà Như Lai
Gồm thâu quá khứ vị lai
Sống trong hiện tại hoa mai trổ rồi
Cây xanh tươi lá đơm chồi
Hoa thơm thêm nhụy tô bồi tương lân
Hoa Sen Tám Cánh ân cần
Thời thời khắc khắc chuyên tâm tu hành
Sen vàng sen trắng sen xanh
Liên Trì Hải Hội vẫy cành thùy dương
Em mang đạo lý lên đường
Từ bi thấm nhuận yêu thương muôn loài
Du thuyền bát nhã ra khơi
Cứu người hoạn nạn độ đời trầm mê
Nhà xưa đã có lối về
Ba đường sáu nẻo mải mê lâu rồi
Hoa Sen Tám Cánh em ơi
Ưu Đàm thơm ngát, mỉm cười trao tay
Đạo vàng sáng tỏ hơn ngày
Không còn đêm tối đọa đày trần lao
Em mang hoa ấy đi nào
Đóa hoa tự tánh nhập vào pháp thân
Em mang hoa ấy chuyên cần
Ngàn năm hiện hữu trăng ngàn thiên thu.
Mờ mờ ảo ảo một bóng Sen
Sáng trắng lung linh tựa ngọn Đèn !
Lá xanh hứng gió – mây vần vũ
Tỏa hương thơm ngát giữa Bùn đen !…
Lục địa tiên
Bùn lầy chẳng lấm lấy thân.
Vươn mình trên cạn, muôn phần lung linh.
Cung trăng lăng kính soi mình.
Vén mây nhìn xuống, tựa hình dáng tiên.
Tùng xanh, non tuyết sánh duyên.
Bên đường cỏ biếc, nối liền suối khe.
Hóa công có ý trở che.
Một mầu rạng rỡ như khoe vẻ ngời.
Vãn cảnh đầm sen
Vãng cảnh đầm sen cảm mến hoa
Hương thơm tỏa ngát khắp gần xa
Lá xanh gợi nhớ hương mùa cốm
Nhụy thắm thầm mong bạn cuộc trà
Giữa chốn hồng trần không vướng bụi
Vượt mùa nắng hạ vẫn kiêu sa
Ngất ngây như lạc vườn tiên giới
Chợt khiến lòng ta rộn khúc ca
Hái hoa sen
Chưa thò tay hái bông sen
Bàn chân đã dẵm bùn đen bóng mình
Chưa thò tay mở lời kinh
Đã nghe muôn điệu thất tình lênh loang
Giật mình cá đớp hồ hoang
Làm lăn sương khỏi nhị vàng long lanh
Đáy trời một mảnh vải xanh
Gói đôi cò trắng vào hanh hảnh mùa
Chẳng so sen nở ao chùa
Hồ hoang xòe lá chú cua ngồi thiền
Mặc cho gió động xanh nghiêng
Búp sen vẫn sợi nắng xuyên đáy trời
Thế mà ta đã một đời
Cơm no áo ấm làm người phồn hoa
Chắp tay lục bát Di Đà
Lạy sen chúm chím ngậm tà dương xiêu…
Búp sen hồng
Bàn tay như búp sen hồng
Chắp lên trước ngực hương nồng bay xa
Đạo hạnh trân quý mãi là
Vui cùng đạo pháp trong nhà thảnh thơi
Bước cửa thiền dạ sáng ngời
Dâng lên Tam Bảo một trời hương sen.
Những bài thơ hay về hoa sen trắng
Sen trắng
Tác giả: Nguyên Đỗ
Nụ sen trinh trắng đoan trang
Như còn e thẹn nắng vàng bình minh
Nụ sen tình của đôi mình
Bao giờ nở rộ hồ xinh rạng ngời
Nhụy vàng hoa trắng chơi vơi
Chút hồng trang điểm hương trời ý thơ
Anh về dệt những mộng mơ
Em về đan ước thêu tơ tình hồng
Nụ hoa sen trắng trinh trong
Tình em bền thắm cõi lòng thanh thanh
Lòng vàng ngọc, mộng mơ xanh
Một mai nắng tỏa mộng lành đơm hoa
Mùa sen nở rộ ngàn hoa
Hồn thơ nắng mộng chan hòa dáng thơ
Vâng em chín cả mùa mơ
Hồn anh chan chứa đường tơ sen tình.
Bạch liên hoa
Tác giả: Phạm Hùng
Ngập trong bùn chẳng vấy hôi tanh
Ưu tư cởi dâng nhành hoa trắng
Thân dù cong, tâm vẫn phẳng
Sương gió dầm mình mãi lặng lẽ vươn.
Hoa Sen Trắng – Đỗ Hữu Tích
Hương sen ngan ngát thơm xa
Nhụy vàng rực rỡ cánh hoa trắng ngần
Mơ màng dưới ánh trăng ngân
Đẹp như tiên nữ khỏa thân tắm hồ.
Hoa Sen Trắng – Trần Bảo Kim Thư
Bốn mùa dẫu sống chốn bùn nhơ
Khí chất thanh cao vẫn chẳng mờ
Cánh trắng tinh khôi màu bạch tuyết
Nhụy vàng óng ả sắc hoàng tơ
Giác tâm phổ độ bên chân Phật
Ngộ tính thăng hoa giữa điện thờ
Phẩm hạnh bồ đề chân thiện mỹ
Cõi đời thoát tục vạn người mơ.
Cánh sen
Cánh Sen trắng, nhuỵ Sen vàng
Bông Sen thật đẹp như nàng Tiên sa.
Giữa đầm hương tỏa bay ra
Quyện cùng Mây nước như là Cõi mơ !..
Mùa sen
Cuối mùa sen vẫn còn hoa
Trắng trong tinh khiết như là nữ nhi
Gió ghen cởi yếm xuân thì
Làn hương e ấp thơm khuy lỏng cài…
Hãy để lại bình luận của bạn để mình biết thêm về suy nghĩ của các bạn về nội dung bài viết này.